Cơ quan chức năng đang tạm giữ phương tiện vận chuyển động vật
Gia Lai: Công an bắt xe chở động vật không rõ nguồn gốc
Một xe khách vận chuyển nhiều động vật rừng không rõ nguồn gốc bị đội Cảnh sát trật tự – Phòng Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự xã hội phát hiện, tài xế xe cự cãi rồi bỏ tẩu thoát.
Bài viếtNỔI BẬT
Vào khoảng 16 giờ ngày 21/6/2019, trong khi thực hiện nhiệm vụ tuần tra, kiểm soát trên tuyến đường Lê Duẩn, phường Thắng Lợi, TP. Plieku tỉnh Gia Lai, Đội Cảnh sát trật tự phát hiện xe ô tô biển số 81B-00273 lưu thông theo hướng từ đường Lê Duẩn đến đường Lạc Long Quân có dấu hiệu nghi vấn nên yêu cầu dừng phương tiện, kiểm tra hành chính. Quá trình làm việc, tài xế chẳng những không xuất trình được bất cứ giấy tờ nào mà còn chống trả cự cãi, sau đó để lại phương tiện rồi tẩu thoát. Kiểm tra ban đầu, lực lượng chức năng phát hiện trên xe có nhiều thùng giấy dán băng keo, bên trong có khoảng 27 kg rắn các loại và 9 kg rùa.
Cơ quan chức năng đang tạm giữ tang vật
Đội Cảnh sát trật tự đã phối hợp với cơ quan chức năng lập biên bản tạm giữ phương tiện, tang vật để tiếp tục làm rõ vụ việc.
Theo Baodansinh.vn
Chuyện thường ngày: Xin đừng mặc cả với người nghèo
1. Chiếc xe máy SH mode đời mới dừng xịch trước gùi rau cải của một phụ nữ Jrai. Từng bó rau xanh tươi, mượt mà vừa được chị nhổ từ vườn, tranh thủ đem ra đầu đường bán để đổi lấy thịt, cá cho bữa cơm chiều của cả nhà. Chỉ vào gùi rau, người phụ nữ đi SH hất mặt: “Nhiêu?”. Người bán hàng nhẹ nhàng: “Bốn ngàn một bó”. Người phụ nữ tiếp tục: “Sáu ngàn hai bó”. Chị gái Jrai cười và khẽ lắc đầu không đồng ý. Người phụ nữ kia vẫn chưa vừa ý: “Bảy ngàn hai bó bán cho nhanh”. Người bán hàng không nói gì, lẳng lặng lấy hai bó rau bỏ vào túi rồi đưa cho người phụ nữ ấy.
2. Ở một khu chợ khác, có bà cụ chừng hơn 80 tuổi, lưng còng, ngồi trước một rổ hoa thiên lý và vài quả mướp. Chỗ thiên lý ấy, bà vừa nhờ mấy đứa cháu hái trong vườn. Bà cũng chẳng có cân mà phải nhờ chị bán trái cây bên cạnh cân giùm. Một chị bước đến, dùng tay xới tung rổ thiên lý của bà cụ rồi trả giá: “Tám ngàn một lạng thì hơi mắc. Năm ngàn nhé, được thì cháu lấy hết”. Bà cụ cười hiền: “Không được đâu con ơi, bà bán cho mọi người đều vậy mà”. Chị này tiếp tục kỳ kèo nhưng bà cụ vẫn không đồng ý. Đứng phắt dậy, chị vùng vằng bỏ đi.
3. Khi đi siêu thị, giá cả hàng hóa được niêm yết sẵn, chúng ta chỉ lựa chọn món phù hợp chứ không thể kỳ kèo với nhân viên. Thậm chí, sau khi thanh toán, tiền thừa là vài ngàn lẻ có người còn hào phóng không cần lấy lại. Nhiều người bước vào nhà hàng sang trọng, tiêu tốn hàng triệu đồng cho một bữa ăn mà chẳng hề mặc cả, dù sau đó sẽ thầm than vãn món này, món kia đắt đỏ. Có nhiều vị khách sộp sẵn sàng boa thêm cho nhân viên phục vụ bàn vài trăm ngàn đồng mặc dù đó là công việc mà họ đã được chủ nhà hàng trả lương. Ở những nơi càng cao cấp, hoa lệ, người ta lại càng không có khái niệm trả giá. Ấy vậy mà, khi đứng trước gánh rau ít ỏi, mẹt ổi, rổ xoài của người nghèo, họ lại hăng hái trả giá từng ngàn đồng một và cảm thấy hả hê vì điều đó. Một vài ngàn đồng không khiến chúng ta giàu có hơn nhưng chị bán rau người Jrai, bà cụ già yếu-những người đáng ra phải được nhận giúp đỡ nhiều hơn-lại bị hụt đi một chút tiền ít ỏi… Vì vậy, nếu không thể sẻ chia, thiết nghĩ chúng ta cũng đừng nên kỳ kèo với người nghèo.
Theo Baogialai.com.vn
XEM THÊM : Phố núi Gia Lai chìm trong sương sớm, Thảo nguyên nơi lòng hồ